Tài chính cá nhân

search
fmarket communityfmarket community

"Tôi mua nhà thành phố nhưng sao vẫn chưa được an cư?"

07/03/2023Lượt xem 161 Views
Chia sẻfacebooklinkedin
Nội dung bài viếtmuc luc
1.

Khủng hoảng nợ…

2.

Vì đâu nên nỗi?

3.

Mua nhà không khó khi có lộ trình rõ ràng 

  • 3. 1.

    1. Đầu tư vào chính mình để tăng thu nhập từ giá trị bản thân

  • 3. 2.

    2. Tiết kiệm nhất có thể và luôn tuân thủ lộ trình

  • 3. 3.

    3. Tìm kiếm các kênh đầu tư khác để tăng thu nhập thụ động

  • 3. 4.

    4. Chỉ vay khi có thể trả

Ông bà ta hay nói “an cư lạc nghiệp”, ngụ ý việc sở hữu một nơi ở ổn định sẽ giúp chúng ta yên tâm để làm ăn, phát triển sự nghiệp. Tuy nhiên ngày nay, nhiều người mua nhà vẫn chưa thể an cư vì ngôi nhà bỗng trở thành “gánh nặng” mà họ phải đi vay nợ mới có được.

Khủng hoảng nợ…

Năm 28 tuổi, tôi lấy vợ và sắp chào đón đứa con đầu lòng.  Ước mơ xây dựng tổ ấm của riêng mình, có không gian để con cái phát triển khiến tôi quyết định mua một ngôi nhà ở trung tâm TP.HCM, bất chấp khoản vay lên tới 60% giá trị căn nhà. Những tưởng cuộc sống từ đây sẽ trở nên ổn định, vợ chồng có thể an tâm làm ăn; dần dà trả hết nợ thì ngôi nhà sẽ là thành quả của mình. Suy nghĩ này khiến vợ chồng tôi mới đầu cũng phấn khởi lắm, bà con chòm xóm hết lời ngợi khen: “còn trẻ mà nó mua được nhà thành phố rồi”. Với mức lãi suất 6% trong năm đầu tiên, dự trù những năm sau cộng thêm khoảng 2% lãi suất thả nổi  thì thu nhập của hai vợ chồng vẫn đủ khả năng trả nợ 

Tuy nhiên, cuộc sống luôn tiềm ẩn những biến cố bất ngờ, vợ chồng tôi chưa kịp tận hưởng niềm vui sướng mang nghĩa "an cư" thì đã bị chúng “vả những cái tát” liên tiếp. Sau hơn nửa năm mua nhà thì vợ tôi sinh em bé, chi phí gia đình tăng lên đáng kể. Tiền bỉm sữa, vắc xin, đồ dùng cho con… đã ngốn thêm một khoản lớn ngân sách.  Đang bối rối để cân đối chi tiêu gia đình thì lạm phát ập đến. Giữa năm 2022, Ngân hàng đồng loạt tăng lãi suất dao động lên 11%/năm. Hết năm đầu ưu đãi, lãi suất thay đổi cộng với biên độ 2,5% khiến vợ chồng tôi phải “gồng lưng” trả khoản lãi mỗi tháng lên đến 13,5%. Chi phí tăng, lãi suất tăng trong khi thu nhập chẳng bù lại tốc độ trượt giá. Vợ tôi phải nghỉ làm ở nhà trông con. Tất cả chi phí trong gia đình chỉ trông chờ duy nhất từ nguồn lương của tôi.

mua nhà thành phố

Vợ chồng tôi cố gắng thắt chặt mọi hoạt động chi tiêu.

Áp lực nợ lớn khiến vợ chồng tôi phải vay chỗ này đập chỗ kia, cứ “xoay vần” như vậy qua ngày này qua tháng nọ. Cái cảm giác mỗi ngày được thức dậy trong ngôi nhà của mình, đúng ra phải cảm thấy thoải mái và tràn đầy hứng khởi thì tâm trí tôi lúc nào cũng bị” con quái vật” tên NỢ “gặm nhấm” tinh thần. Tới độ trong mọi khoảnh khắc, tôi đều thấy nó chực chờ mà không thể toàn tâm toàn ý làm việc.

“Sắp tới kỳ đóng lãi” chẳng khác nào câu thần chú ám ảnh tâm trí tôi. Tôi khước từ gần hết các mối quan hệ gặp gỡ. Tôi loại bỏ hết các thú vui cá nhân. Tôi lao đầu tăng ca không màng sức khỏe. Tôi còn chẳng có thời gian cho con cái, gia đình. Thậm chí, áp lực khỏan nợ cũng khiến vợ chồng tôi mâu thuẫn, lục đục. Cứ như vậy, đời sống tinh thần lẫn vật chất bị ảnh hưởng một cách nghiêm trọng.

Chỉ sau hơn 1 năm mua nhà, mọi thứ chẳng hề an cư như tôi nghĩ. Nhận thấy tất cả vấn đề nằm ở khoản nợ quá lớn mà tôi đã vay mua nhà, vợ chồng tôi quyết định bán nó để giải quyết. Dẫu không đành lòng nhưng có lẽ đó là cách tốt nhất để đưa gia đình tôi vượt qua cơn khủng hoảng “Nợ nần” này.

Vì đâu nên nỗi?


icon-message